nhỡ bố nghe thấy gì thì sao, con hư thật. Rồi vung vẩy cái tay dính đầy tinh trùng. Tôi thấy thế tiếc xót hết cả ruột, chắc là mẹ bực quá quên cái vụ lấy tinh trùng làm đẹp mất rồi, đành phải nhắc mẹ: – Ấy mẹ ơi, con xin lỗi, tại con thèm quá… mà … ấy, mẹ đừng vẩy tay nữa, phí.. phí quá. Lúc này mẹ tôi mới nhớ ra, đành cười thẹn, ngó xuống bàn tay, thấy vẫn còn sót lại 1 chút, mới an tâm nói: – Không sao, bằng này đủ thử rồi, mẹ phải thử trước đã. Nói rồi, mẹ ngồi xuống giường, lấy 2 ngón tay