của cơ thể cô làm cô bất lực. Khi Sáu Dĩ bỏ tay khỏi miệng Nụ chỉ biết mếu máo: – Buông tôi ra đi mà… Anh Sáu… Anh muốn gì kia chứ… – Muốn gì em hiểu quá mà còn hỏi! Hì Hì. – Tôi xin anh mà… Đừng làm vậy mà… tha tôi đi… – Em muốn mà… Đừng làm vẻ vợ hiền như vậy nữa cưng ơi! Nụ bật khóc tấm tức vì sợ, xấu hổ và nhục, cô không biết làm sao nữa, chống thì không chống lại vì Sáu Dĩ quá khỏe mạnh, hắn và cô đều đang trần truồng thế này quá dễ để hắn chiếm đoạt cô, nếu cô cầu cứu thì càng dễ mang nhục