sao không đi. – Ừ, vịn chặt, Vi đi nhanh lắm á… Nhanh con mợ gì mà nhanh chạy đạp điện gì mà còn thua tui đi xe đạp. Đang đi thì gặp thằng Quý, oan gia ngõ cụt cmnr. Anh chả nhìn tui bằng 2 con mắt hình viên đạn rồi tăng ga, đạp xe đi thẳng, không thèm chào Vi em luôn. Ôi đệt… chuyến này tui mềm xương với nó. Vi em thì đơ luôn khi thấy thằng Quý tỏ thái độ như vậy. – Ủa, vậy từ nay Vi dạy bơi cho T à? – Ừ, bé Trang nó bận học thêm nhiều quá nên nó nhờ Vi. – Vậy là hết cơ hội gặp Trang