lên. Đôi khi ông ngưng hẳn, để vờn vợ, Lý non tay ấn, nên miệng cứ thì thào: – Nữa đi anh. Ông đâu phải là “dân thường” nên chọc ghẹo vợ: – Sao hôm qua lúc rước dâu, em khóc? – Em sợ. – Sợ gì. – Sợ anh hành hạ em Chưa dứt lời, cu ông đã nện sâu vào chim vợ – Hành hạ như vậy hả? Nàng mắc cỡ. – Em đâu biết là lấy chồng sướng đến vậy Và cứ thế, những trận bão cứ ùn ùn xoáy quanh lỗ lồn của nàng, tiếng chóp chép, nhọp nhẹp vang vọng khắp phòng Cô bé 16 thuở nào giờ đã thành bà Hai, sau hai đêm trong