ưỡn đưa lên phía trước. Tôi ngoạm mu, liếm hột gạo, mút bú cái phần cửa lỗ, chọc lưỡi vô hang… Chị ôm đầu tôi vò tóc tôi loạn xị. Rồi chị: Ư… ưh… ưm. Háng hẩy hẩy lên. Từ trong miệng lỗ một tía nước đục phọt ra. Lồn chị giật giật mấy cái. Tôi đứng dậy đỡ lấy chị. Chị gục đầu trên ngực tôi thở, tay đánh lên vai tôi: – Chị chết với em mất. – Sướng không? – Tuyệt vời. – Muốn nữa không? – Nghỉ tí đã. Làm liên tục chịu sao nổi. – Ừ. Ra giường nằm tý nữa em lại bú cho chị sướng. – Thôi em, chị ra