ngu của mình. – Chưa, xuống nấu mì gói ăn. – tui trả lời. – Nữa hả? Ăn hoài, ngán quá. – Muốn ăn cơm thì tự nấu, tao làm biếng quá. – Đại ca, nấu cơm đi, mai em về rồi. – nó nhằn. Thấy cũng tội nên tui xống dưới bếp nấu cơm. Ăn trứng tiếp. Ăn xong tui lên phòng làm mấy bài bài toán với học ngữ văn. Lần quần cũng tới 8 giờ mấy gần 9 giờ. Xuống nhà, coi Tv với thằng Đức. Vừa coi vừa nghĩ tới chuyện hồi chiều với bé Trang, bây giờ muốn nói chuyện với bé lắm nhưng mà không biết phải làm sao. Tui