tiễn. – tui cười. – Cái gì? Ngày mốt em mới về, giờ ra đường thì ở đâu? – Vậy chiều nay mày đi hay là dọn đồ ra khỏi nhà? – Anh chơi kì quá đại ca. – Hè hè, có phước ta hưởng, có họa mày chịu, đi hay không? Lưỡng lự một hồi thì nó đồng ý. – Đi thì đi, sợ gì. Về nhà, tui gọi ngay cho đám chiến hữu. Tất cả đều không bận, tốt, vậy là chiều nay hội tui có khoảng mười mấy thằng. Xoay qua xoay lại, thằng Đức mất tiêu. Xuống nhà sau thì thấy nó cũng đang gọi điện. – Chiều nay nha, 4 giờ, khu