xuống võng, tui gác tay lên trán suy nghĩ. Bỗng dưng thấy hối hận tại sao lúc đó không quay lại và ôm bé Trang thật chặt. Thật sữ lúc đó giận quá mất khôn. Càng nghĩ càng thấy mình ngu. – Đại ca? Đi chơi về làm gì mà mặt chù ụ vậy? – Im, tao có chuyện buồn. – Chuyện gì đại ca. – Im, tao đang suy nghĩ. – Suy nghĩ gì đại ca? – Im, tao đang bực. – Bực gì đại ca? – Tao bực… cái mỏ của mày á!!! – Tao sửng cồ lên. – Chỉ có gái mới có thể làm đại ca nổi khùng vầy thôi.. hé hé – nó cười đểu