Ông bồng đứa coi! Mợ đỏ mặt xấu hổ, nhưng không dấu vẻ sung sướng: – Coi quà ông bà cho cháu đâu nào. – Sanh xong mợ như trẻ hẳn ra vài tuổi. Giờ so với má tôi có gọi là mẹ cũng không ai dị nghị. Chị Hoài thì từ lâu gọi má xưng con nên không ngượng ngập gì. Tối đó tôi vô với mợ, nằm bên mợ, hôn mợ đắm đuối, tay xoa bụng mợ hỏi thăm vết mổ còn đau không? Mợ đáp: – Chỉ tuần đầu là đau nhiều, giờ bình thường. Bác sĩ mổ cũng có ý nên vết mổ ngang thẩm mỹ rất đẹp. – Ừa. Anh thấy yên tâm, nhất là