nhà đi. Rồi đến cái đêm mẹ tôi mất, chỉ có tôi với chị ôm nhau khócTôi siết chặt làm chị nhói bụngchị véo vào tay tôi, mỉm cười: – Này, ông tướng của chị lại làm nũng àlớn rồi nhé không phải con nít đâu haha – Này chị có nhớ không, lúc mẹ mất, là chị cưu mang em. Lúc đó là năm cuối đại học, chị từng nghĩ sẽ bỏ học để đi làm nuôi em. Nếu không có người thân khuyên thì chị đã làm vậy rồi. Chị vì em mànhư vậy, cũng chưa chịu có bạn trai vì cả ngày chị chỉ nghĩ đến thằng em vô dụng nàyem xin lỗivì em