dần từ khúc đầu đến thân. Tôi bú mút, lưỡi tôi ngoáy giữa rãnh mềm thịt non, chọt vô lỗ… Khi tôi vừa múm cái hột gạo bé xíu nút vừa cho ngón tay vô khều khều bên trong thì em rướn người căng ra, miệng nhả cu nhỏ ra mà rên “ư… ư… ưm”. Tôi ngẩng đầu, háng em nhấp nhấp giật giật, rồi khi em trân mình một dòng sữa đục từ trong lồn em phún ra. Em ưỡn ưỡn lồn mấy cái xong mới từ từ duỗi hết tay chân, buông lỏng. Tôi quay người ghé vô tai em: – Sướng lồn không em? – Sướng ghê anh ơi. Em hạnh phúc