danh tiết đã kềm giữ thứ bản năng đó, từ ngày lấy chồng thì Nụ cũng chỉ một lòng một dạ yêu chồng thương con làm đủ phận sự của một người đàn bà tiết hạnh, nếu Dư không bị tai nạn bệnh hoạn triền miên và cô bị hãm hiếp thì bản năng tiềm ẩn trong cô cũng không thức tỉnh mạnh mẽ thế này. Khúc thịt dưới sự bú mút của Nụ giờ như một cây cột dựng đứng hùng dũng lớn gấp rưỡi kích cỡ ban đầu, nơi miệng nhỏ trên đầu khấc son són chất dịch trong veo ngai ngái, giọng Sáu Dĩ thúc giục: – Sao em không “lên”