vắng… Sóng reo não nề, hải âu không về… Vắng em trên đời, biển thầm than khóc ngàn lần với tôi. Vài phút sau thì cô Lễ tân gõ cửa đưa nước ép. Tôi bảo em ghi vào hóa đơn đoàn và không quên tips cho em 50k. Cộc… cộc… cộc – vẫn 3 tiếng gõ quen thuộc, tôi gõ cửa phòng Trang. Em mở hờ cửa, ngó ra ngoài: “Có việc gì thế anh?” “À, anh vừa cafe trên kia tiện mua cho em cốc nước ép uống cho lại sức”. “Em thò tay ra cầm ly nước, cảm ơn rồi khẽ khép cửa” Cộc… cộc… cộc… “Việc gì nữa thế anh?” “À,