nghĩ số tới đâu hay đó vậy. – Em ăn thêm gì nữa không? – Dạ đủ rồi anh. Bữa nay là em ăn nhiều lắm rồi đó. – Giờ mới 7h, còn quá sớm. Mình đi karaoke em nghen? – Dạ. Mà em hát dở lắm. – Anh hát cũng đâu có hay. Chủ yếu là jui thôi. Tôi và em tấp vô một quán karaoke gia đình. Lấy phòng gọi một dĩa trái cây và chục lon bia. Dúi cho cậu phục vụ 1xị, nháy mắt với hắn. Hắn hiểu ý nói mình cứ tự nhiên, có việc gọi hắn sẽ vào. Mở TV chọn bài, rót bia cụng với em. Sau khi nghe em vài bài, tôi bày