nên chị…” Nói xong chị cúi mặt chạy ra khỏi phòng không quên đóng cửa, tôi ngơ người ra, khi nghe tiếng thở hổn hển của vợ tôi mới chợt lấy lại bình tĩnh… – “Mình dừng lại nhé, em không thể…” – vợ tôi vừa thở dốc vừa nói… Tôi nghe vợ nói vậy thì cũng đành đồng ý… Tối hôm sau, khoảng 11h đêm, tôi về nhà và có mua mấy lon bia về, mục đích để nhậu với chị và cũng xin lỗi chị về chuyện hôm qua. Về đến nhà, như thường ngày chị Loan đợi tôi về rồi mới đi ngủ, hai người nhìn nhau có chút ngượng