thôi. Đkm tôi chỉ chờ có thế là dắt xe vào nhà chị luôn. Chị mở tủ lấy thêm 2 lon bia mời tôi uống. – Sao thế hôm nay chị còn có tâm sự gì ah. – Chị thấy hơi buồn thôi, cảm ơn em đã nói chuyện với chị suốt buổi tối nhé. – Ơn huệ gì ạ mình là bạn mà chị. Tôi lại ngồi nghe chị kể chuyện thêm lúc lâu nữa, nhìn đồng hồ đã gần 2h sáng ngoài trời lại mưa phùn nữa. – Thôi bạn hiền ở lại đây đi mai về sớm nhé, giờ mưa lại lạnh nữa chị không đành. – Vâng em cảm ơn chị. Thế em ngủ ở đâu ạ. – Ơ em