tôi và mẹ ngồi ăn cơm, thỉnh thoảng nói với nhau vài câu nhưng chẳng thấy mẹ đề cập tới chuyện hứa hẹn tối hôm qua, cứ thấp thỏm lo lắng chờ mãi hết giờ cơm mà mẹ chẳng thấy đả động gì, tôi đâm chán, mà cũng không dám mở lời nên chuồn thằng lên trên nhà ngủ trưa. Tối hôm đó tôi vừa học vừa hí hửng chờ xem mẹ có lên phòng tôi nhưng mà chẳng thấy đả động gì, tôi thầm nghĩ “ thôi thì cảnh giác, hôm nay nghỉ, chăm học khuya chút rồi đi ngủ thôi”. Quyết định của tôi thật sáng suốt vì khoảng tới 11h