ngây. Thành nắc khoan thai, thỉnh thoảng Thành đưa hết cu rạ rồi lại thọc sâu vào. Những lần như thế, tôi phải ngừng nút lưỡi để hét lên một tiếng. Thân hình hộ pháp của Thành ôm tôi gọn lỏn trong lòng như ôm một đứa bé con. Chàng đụ thật lâu. Tôi không cho Thành nắc nhanh, không được dồn dập. Cứ nhịp nhàng êm đềm như nước chảy trên dòng suối. Tôi đưa hai chân lên gác trên mông Thành. Tôi kiểm soát nhịp thở Thành, chỉ cho Thành sướng chừng mực. Phải kéo dài cuộc ân ái cho tới giữa ngày. Tôi ôm