như nào… cứ hiện dần lên trong đầu. Miên man suy nghĩ thì có tiếng bước chân lại gần. Anh gì ơi? Cho em hỏi mấy giờ rồi ạ? Ngẩng mặt lên là một khuôn mặt xinh xắn, trắng trẻo, khóe mắt long lanh như mùa thu HN. Đôi môi đỏ mọng như quả dâu tây đang mời chào. Tổng thể tôi không chú ý được, nhưng đẹp thật. Ánh mắt mở ra sau khi bị ánh mặt trời xuyên thấu thì lại tiếp nhận cái khuôn mặt đẹp đẽ này, rõ cứ như là mơ. Hơn 3h chiều gần 4h đến nơi rồi em. Tôi trả lời mà chẳng thèm nhìn đồng hồ, tưởng