manh, nhưng Đán thì chưa buồn ngủ nhưng lại đói ngấu đói nghiến, hắn mua một ổ bánh mì thịt và một gói xôi bọc trong lá chuối rồi nhai ngon lành như sắp chết đói đến nơi vì đã lâu lắm chưa từng thưởng thức những món dân giã quê hương. Trong khi đó tai hắn nghe bà thím kia hỏi chuyện ông chú về hắn tại sao cái thằng này lại lưu lạc tới đây và đi tìm ai, nghe ông ấy nói là tìm bà Thắm thì bà thím mặt mũi tối sầm rồi gằn giọng: “Cái con mẻ có phước quá ha, được Việt kiều về thăm chắc được đứa con