hay chủ quan lắm… Cứ thế 2 mẹ con vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Dọn dẹp cơm nước xong, 2 mẹ con tôi kéo nhau lên phòng. Hôm nay mẹ không chủ động làm luôn cho tôi mà ngồi lên giường và ngập ngừng nói với tôi: – Hôm qua nguy hiểm lắm có biết không, lần sau phải cẩn thận nghe con, mẹ xấu hổ lắm. Tôi dỗ mẹ: – Mẹ yên tâm đi, con sẽ chú ý dùm mẹ, mà bố đi vắng rồi, giờ không lo nữa đâu mẹ à. Mẹ mỉm cười nói: – Anh giỏi cơ hội nhỉ ! Cẩn thận đấy nhé. Nói rồi, như một thói quen, mẹ thọc tay vào