người ta muốn rớt con mắt ra ngoài mà còn làm bộ” Dung nghĩ trong đầu nhưng trả lời Nam: – Không cần anh tội nghiệp đâu, mai mốt đi biển không mặc đồ đó nữa Nam cười cướp lời: – Ra biển không mặc đồ thì Dung phát vào vai Nam: – Anh này, nham nhở – “Thôi anh đi về” Nam miễn cưỡng bảo Dung, chàng không còn lý do gì để nấn ná lại. – Cám ơn anh nhiều. – Cám ơn cái gì? – Chở mẹ con em đi chơi, chăm sóc cho mẹ con em Nam nheo mắt: – Chỉ cám ơn suông thôi à? – Vậyanh muốn gì? – “Cho anhhôn một cái.” Nam