trước còn học hành ra vẻ thì câu sau đã ăn với uống, con gái vẫn là con gái, chẳng thể nào thoát khỏi hai chữ “tham ăn” tôi mỉm cười rồi lại kéo xe ra khỏi cổng. Chúng tôi đi theo chỉ dẫn của nàng vòng vèo 15-20 phút qua mấy con đường mới tới quán ăn, ngồi trên xe, tuy không ôm tôi nhưng Nhi ngồi rất sát, có lẽ tại chiếc AVENIS yên sau hơi ngắn lại dốc nên tôi có thể cảm thấy rõ áp lực từ hai quả núi của nàng trên lưng. Hình như nàng không mặc áo ngực nên bộ ngực nàng ép vào lưng tôi rất mềm mại,